Chỉ Cần Ta Yêu Nhau
Trong màn lụa phảng phất mừi hương thiếu nữ, lại có một cô nương chăm lo bên người, nếu không tồn tại phản ứng gì thì mới là ko bình thường.
Bạn đang xem: Chỉ cần ta yêu nhau
Mạnh Uyển cù đầu, dùng khẩu hình bảo Triệu Sâm chớ lên tiếng, Triệu Sâm gật gật đầu tỏ vẻ sẽ biết, tĩnh mịch kéo chăn phủ lên người. Táo tợn Uyển thuở đầu còn không biết, cứ tưởng hắn mong núp vào chăn, nhưng thiếu nữ thấy cho 1 đại phái nam nhân trốn vào chăn thì không đúng lắm, vì thế lắc đầu.
Triệu Sâm đành buộc phải mở miệng nói không phải.
Mạnh Uyển thiếu hiểu biết ý của hắn, thuận tay kéo chăn ra, trong những lúc đó không cẩn trọng đụng đề xuất thứ gì đó, tương đối thô. Còn biểu cảm tiếp đến của Triệu Sâm thì rất... Vi diệu.
Á, hình như, nàng đã khiến họa rồi?
Mạnh Uyển xoay đầu lại quan sát xong, cũng không dám quay trở về lần nữa.
"Uyển Uyển?" khỏe khoắn thừa tướng mạo ở bên ngoài kêu to, "Ta bao gồm chuyện ao ước nói với con, con nhanh ra đây."
Mạnh Uyển hổ hang tăng âm lượng: "Phụ thân, tín đồ cứ ra ngoài trước, phụ nữ đang xống áo không chỉnh tề, ra phía bên ngoài thì bất ổn lắm."
Mạnh thừa tướng nghe nàng nói vậy ngay tức thì phát hiện nay ra bao gồm vấn đề. Ông đã liếc qua bình phong, cũng hỏi Phù Phong rồi, nhỏ ông chưa cố gắng quần áo, sao giờ áo quần lại không chỉnh tề được?
Mạnh quá tướng im lặng ra hiệu cho thị vệ phía quanh đó tiến vào. Triệu Sâm vào này võ công cũng không vừa căn vặn gì, mặc dù mấy tín đồ đó có nỗ lực che che tiếng bước chân thì hắn vẫn nghe được rõ ràng.
Triệu Sâm lúc này không còn điều gì khác để nói nữa, hẳn là bạo phổi thừa tướng sẽ xem hắn như ưa thích khách rồi. Trường hợp ông ấy xốc màn lên thật, vậy chưa phải là xấu hổ chết bạn ta sao.
Mạnh Uyển len lén quan sát sang, thấy lông ngươi hắn nhíu chặt, cho là hắn đang băn khoăn lo lắng phải ứng phó sao với phụ vương nàng, nàng liên tiếp thuyết phục phụ thân: "Phụ thân, người còn chưa ra ngoài? bé còn mong muốn thay đồ nữa."
Mạnh vượt tướng không nên Phù Phong tiến cho tới kéo màn ra, những người dân khác đứng đằng tê chờ. Táo bạo Uyển núm lấy một góc màn, định hé ra một chút để nhìn lén, tuy nhiên Phù Phong đã tới trước mang ra nhìn.
Trước tình hình này đây, bạo dạn thừa tướng cố kị vô cùng nhiều, vì quan tâm đến cho thanh danh phụ nữ nên ông mang lại Phù Phong lên xem trước. Dẫu vậy nếu bây giờ có thích hợp khách thiệt thì tiếp nối Phù Phong ắt sẽ chết.
Phù Phong cũng biết điều này, trong những khi đi qua ôm theo trái tim gấp ý muốn chết, nào ngờ trước phương diện lại chạm chán một cảnh như thế...
Ngọc hoàng đại đế Vương chủng loại nương nương Thái thượng lão quân ơi, ai cũng được, mau dẫn con đi đi, con làm nha hoàn trung ương tính thiện lương sinh sống tướng lấp rất mệt rồi.
Thấy Phù Phong kéo màn ra nhưng không tồn tại chuyện, khỏe khoắn thừa tướng mạo bảo thị vệ lui xuống, một mình tiến lên, nói: "Tiểu thư cầm cố nào?"
Biểu cảm Phù Phong đổi khác liên tục, sau nữa ngày mới chịu ấp úng: "Dạ không tồn tại gì."
Mạnh thừa tướng nhíu mày, cảm xúc trong lời nói của nữ giới ta gồm chút khả nghi bèn cách nhanh về phía trước, nhìn qua Phù Phong. Ông chỉ thấy trong những số ấy một phái nam một thiếu phụ đang nằm gần nhau. Tuy xống áo chỉnh tề, tuy vậy vẻ mặt "bị bắt được" kia rất nặng nề làm cho những người ta không tác động đến chuyện ko tốt.
"Ra đi."
Mạnh quá tướng lạnh mặt ra lệnh cho Phù Phong. Phù Phong nhanh nhảu lui ra phía sau. Mạnh bạo thừa tướng tá một tay hất màn ra khiến Triệu Sâm và dạn dĩ Uyển hầu hết ở rõ trước phương diện ông.
Mạnh Uyển giờ đã hết mặt mũi gặp phụ vương rồi, phái nữ kéo chăn che mặt, giả làm đà điểu.
Ngược lại, Triệu Sâm vẫn phương diện không thay đổi sắc, chỉ dần dần lùi về sau, kéo xa khoảng cách với to gan Uyển.
"Tam năng lượng điện hạ thiệt sự rất gồm lòng, không ở bao phủ hoàng tử của chính bản thân mình mà lại chạy mang đến khuê phòng phụ nữ ta!"
Mạnh thừa tướng tức giận tuy nhiên không phạt tác được, chỉ biết nói một giải pháp châm chọc.
"Thừa tướng không nên tức giận, ta và mạnh mẽ tiểu thư cũng không làm gì, chẳng qua..." Hắn muốn giải thích, nhưng khỏe khoắn thừa tướng không thích nghe.
"Uyển Uyển, ngày hay vi phụ dạy con như vậy nào? con còn lưỡng lự thân phận mình là gì? Đang dịp nước sôi lửa phỏng này mà làm chuyện hồ đồ dùng như thế, nếu bị truyền ra ngoài, bé định sau này gặp gỡ người khác có tác dụng sao?!"
Từng chữ ngặt nghèo của dũng mạnh thừa tướng tuy như đã răn dạy phụ nữ mình, cơ mà càng nghe càng thấy giống nhằm mục tiêu vào Triệu Sâm.
Quả thật bây giờ đúng là thời điểm quan trọng để lựa chọn thái tử, trường hợp chuyện này mà lòi ra thì chẳng những hôn sự giữa Triệu Sâm và to gan Uyển có khả năng sẽ bị lên án, thanh danh của hai fan coi như hoàn thành mà trong cả Võ An hầu che cũng hoàn toàn có thể bị liên lụy. Đây bắt đầu chỉ là so với dư luận, còn nếu thánh thượng tức giận thì hậu quả càng bắt buộc lường được.
Đương kim bệ hạ vô cùng quan tâm lễ giáo, luôn nói ko ai hoàn toàn có thể xâm phạm, giờ chẳng bắt buộc Triệu Sâm đang đối nghịch bệ hạ sao?
Điều chủ yếu nhất, cứ cho là hắn sinh sự rồi "không chịu trách nhiệm" với táo tợn Uyển, khỏe mạnh thừa tướng sẽ khá đau lòng.
"Tam điện hạ, miếu nhỏ tuổi đây của lão thần ko dung nổi đại thần ngài đâu, ngài phải về đi thì hơn, lão thần đang mong muốn dạy dỗ lại nhỏ gái."
Mạnh thừa tướng phất tay áo, thẳng thừng xua đuổi người.
Triệu Sâm quan sát về phía giường, mạnh mẽ Uyển lộ ra một đôi mắt, đáng thương nói: "Phụ thân..."
"Con câm mồm lại!" mạnh bạo thừa tướng mạo dựng râu trừng mắt.
Triệu Sâm giơ tay lên, ý bảo nữ không bắt buộc nhiều lời, tiếp nối nói với to gan lớn mật thùa tướng: "Vậy phiền đại nhân mang lại thị vệ lui ra phía bên ngoài đi, nếu bọn họ thấy ta đi ra từ khuê phòng to gan tiểu thư, sẽ tác động đến lừng danh của nàng.
Mạnh vượt tướng liếc xéo hắn, ánh mắt như sẽ nói: thế ra ngươi cũng biết mẫu này?
Triệu Sâm ho vơi một tiếng, vờ vịt không vạc hiện, đợi mạnh thừa tướng sai thị vệ về khu vực cũ, hắn bắt đầu nhẹ nhàng ra khỏi tướng phủ.
Đứng bên phía ngoài Ung Nhã uyển, mạnh bạo thừa tướng đen mặt: "Tướng đậy ta ko biết biến thành nhà trọ từ lúc nào mà ai cũng có thể mang lại đây. Hàn Ninh, ngươi làm cho thống lĩnh hộ vệ tướng tủ này các năm như vậy, có còn gì để nói không?"
Hàn Ninh quỳ xuống nói: "Ty chức vô năng, thỉnh tướng tá gia trách phạt."
Mạnh thừa tướng hừ rét một tiếng: "Đợi lát nữa bọn họ nói chuyện của ngươi." Nói xong, ông quay trở về phòng dũng mạnh Uyển, bỏ lại một câu: "Từ bây giờ, bé đừng hòng bước ra khỏi viện tử này, sinh sống lại ngẫm nghĩ mang đến kĩ đến ta."
Mạnh Uyển có tác dụng mặt khổ. Quỷ kế của Lâm di nương và dũng mạnh Nhu không khiến nàng xẩy ra chuyện gì, mặc dù vậy Triệu Sâm lại làm thanh nữ bị cấm túc. Thế sự thật khó lường...
Mạnh quá tướng sau khi rời đi thì quay trở lại thư phòng, tức giận đi tới đi lui. Lão quản gia thấy vậy, chỉ biết khuyên nhủ vài câu: "Xin tướng tá gia giảm giận, tè thư tuổi còn nhỏ, không tránh khỏi hồ nước đồ, chắc hẳn rằng không tất cả chuyện lần sau nữa."
"Ta chưa phải đang giận bé bé, ta giận là giận Tam hoàng tử kia, khủng tuổi như vậy còn lỗ mãng." to gan lớn mật thừa tướng chính xác là giận lên, gì rồi cũng nói được, "Nếu không hẳn thân phận của hắn, chuyện lần này không có bàn biếc gì hết, lui hôn!"
Lão quản lí gia vội nói: "Tướng gia nói vượt lời, tè thư với Tam năng lượng điện lạ là do tình cảm sâu đậm, ko kìm lòng được, vả lại hai fan vẫn chưa làm gì..."
"Hành Liễu ngươi còn dám nói! xem ra trong che này chỉ từ lại bổn tướng tá là người thông thường thôi." bạo dạn thừa tướng tá còn giận, hừ một tiếng.
Triệu Sâm đi rồi, nhưng mà hắn vẫn có thể dự đoán được hình tượng hiện tại của mình trong suy nghĩ Mạnh quá tướng sụp đổ thê thảm như vậy nào.
Thật ra, bài toán này cũng rất bình tường. Mẫu trước cơ càng tuyệt vời bao nhiêu, hiện giờ sụp xuống lại càng thê thảm bấy nhiêu. Tương phản nghịch quá lớn chính xác là làm tín đồ ta cạnh tranh tiếp nhận.
Trở về phủ, Triệu Sâm ngồi trong đình nhìn bóng gió trầm tư. Nói là trầm tư, chi bởi nói là ngẩn người.
Trời vào thu, gió cuốn lá rụng cùng hoa tàn tới các xó xỉnh. Nhìn ra từ vào đình, chỉ thấy hoa nhành hoa lá múa may với gió. Nhìn vào bên phía trong thì bao gồm một người, mặc váy đầm sam xanh biếc, miệng cười tươi như hoa, khôn cùng giống cách từ tranh ra.
Triệu Sâm bất giác nhếch khóe miệng. Tinh Trầm ở mặt thấy cỗ dạng năng lượng điện hạ một tay chống đầu cười ngây ngô cạnh tranh hiểu, tất cả chút ko đành lòng dịch rời ánh mắt.
Thật ra, nói là buồn bực nhất, không phải đàn hắn nhưng mà là Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử.
Triệu Hiên coi như thể người có tiềm năng tranh giành ngôi thái tử, rất chịu khó tìm hiểu hành động Nhị đệ cùng Tam đệ. Mặt phía Nhị đệ còn thấy không ít động thái hoàn toàn có thể thăm dò, nào ngờ phía Tam đệ lại chẳng thấy gì.
Xem thêm: C) Em Hãy Kể Những Truyền Thống Tốt Đẹp Của Dân Tộc Ta Là? Please Wait
Sao chưa hẳn là chơi cờ, sút thanh (1), ra bên ngoài ăn uống gì đấy? giỏi là bị nhạc phụ tương lại cấm cửa ngõ rồi?
(1) đấm đá thanh: đi chơi trong ngày tiết thanh minh
Nhị hoàng tử cũng khôn xiết phiền muộn, Triệu Sâm, ngươi không làm chính vì sự sao? nhưng mà thôi, như vậy bọn họ cũng dễ xem xét tiếp theo đề xuất ứng phó nắm nào.
Lại nói Triệu Sâm vốn bình chân như vại, bây giờ làm một câu hỏi rất tích cực, kia là khuyến mãi lễ mang đến thừa tướng tá đại nhân. Mặc dù là khuyến mãi lễ, tuy nhiên đều đo lường kĩ tặng kèm đồ tướng gia yêu thương thích. Lúc đầu Triệu Hiên, Triệu Ân nghĩ về hắn ăn năn lộ vượt tướng, sau lại phát chỉ ra lễ vật tặng đến tướng tá phủ phần nhiều bị trả lui về, không chỉ có vậy còn cấm túc con gái nhà mình, y như không xem xét Triệu Sâm vậy.
...
Trước mắt bạn xem, người vốn tất cả sức tuyên chiến và cạnh tranh ngôi thái tử độc nhất là Triệu Sâm, càng ngày càng suy yếu. Vô lí!
Nhưng mà, chuyện tuyệt diệu hơn còn đang ở phía sau.
Bảy ngày trôi qua, trước ngày Mạnh Nhu gả tới phủ Nhị hoàng tử, chúa thượng hạ chỉ, tuyên ba lập Đại hoàng tử Triệu Hiên làm thái tử.
Bên cạnh đó, hoàng thượng còn phong vương các vị hoàng tử khác. Đại hoàng tử lên ngôi thái tử.
Lúc cảm nhận tin này, Nhị hoàng tử gần như là sụp đổ.
Hắn ý muốn làm thái tử, không thích làm mẫu "Hiền" nào đó vương, chiếc phong hào này chưa phải là sẽ châm chọc hắn sao?
Còn tất cả Ngũ hoàng tử được phong Tĩnh vương, Tứ hoàng tử được phong Thụy vương, cả một đám fan đều ngang quyền ngang thế. Phụ hoàng dụng vai trung phong vất vả rồi.
Đại hoàng tử vẫn mừng mong muốn chết lại ra vẻ khiêm tốn. Hắn ta tưởng phải đánh một trận ác chiến, ngạc nhiên được đăng vương thái tử dễ ợt như vậy, thiệt là quá hạnh phúc.
Về phần Triệu Sâm được phong Đoan vương, đầu tiên, hắn sai fan đi chuyển hạ lễ đến Đại hoàng tử. Lễ đồ kia được lựa chọn kĩ lưỡng, đặc trưng hợp ý người, Triệu Hiên tỏ vẻ vô cùng hài lòng, đệ đệ cũng phát âm chuyện lắm.
Ừm, lần khuyến mãi lễ nhạc phụ sau này này góp hắn học được rất nhiều kĩ thuật chọn lễ vật, cũng không phải tốn công vô ích.
"Đại hoàng tử được làm thái tử á?"
Mạnh Uyển ngồi bên trên giường gọi sách, nghe nói vậy tức thời buông quyển sách xuống.
Bây giờ nàng rất buồn, ví dụ kiếp trước Triệu Sâm được thiết kế thái tử, tại sao kiếp này lại lập hoàng thái tử trước, cơ mà chọn bạn cũng chưa hẳn Triệu Sâm?
Chẳng lẽ do người vợ trùng sinh buộc phải gây chuyện rồi?
Nàng đang để ý đến thì một tin tức khiến cho người ta nghẹn họng lại đến.
Tô ký Trần vào tiền trạch tướng lấp với thân phận là môn khách. Xem ra, bất luận kiếp trước hay kiếp này, có một chuyện vẫn không thể vắt đổi... Là thừa tướng đại nhân của bọn họ rất quý trọng tài học của Tô ký Trần.
"Tiểu thư không thích hợp Tô công tử sao?" Phù Phong hỏi, "Không nên Tô công tử đã cứu giúp tiểu thư dịp ở Cam Lâm kia sao? Sao tiểu thư lại ghét hắn như vậy?"
Trong viện tử công ty mình, táo bạo Uyển cũng không tồn tại che vệt cảm xúc, nàng không lý giải thêm, chỉ nói: "Ngày ấy em cũng thấy đấy, tự nhân thể xông vào hậu trạch tướng tá phủ, mặc dầu học có tốt đến mấy cũng không xứng đáng xem trọng. Còn nữa, hắn không cứu vớt ta, chỉ có tác dụng mọi vấn đề càng loạn lên thôi."
Chẳng trách, ngày ấy thấy được Tô ký Trần vào hậu trạch, Phù Phong còn cảm giác quen quen, trong tương lai mới ghi nhớ ra được hắn là ai. Dịp đó, còn có chút cảm khái hắn ta thực thụ không khéo ko thành sách, Tô ký kết Trần lại được quá tướng đại nhân coi trọng.
Có điều, nếu như tiểu thư không thích bạn nọ, người vợ ta thân là nha hoàn, tất nhiên cũng cần ghét theo.
Bởi bởi vì mai là ngày mạnh dạn Nhu xuất giá, cho nên vì vậy tướng lấp vẫn luôn yên lặng bắt đầu náo nhiệt lên một chút. To gan Uyển tuy không đam mê Lâm di nương và khỏe khoắn Nhu, cơ mà trở không tự tin thân phận, vào ngày xuất giá, chị em đành nên cho chút khía cạnh mũi.
Mặt khác, từ bây giờ nàng cực kỳ vui vẻ cho đây. Hiện nay Nhị hoàng tử Triệu Ân giờ vẫn là nhân hậu vương, lễ nạp trắc phi đương nhiên Triệu Sâm cũng khá được mời tới. Lâu rồi thanh nữ chưa gặp gỡ hắn cần không muốn bỏ lỡ cơ hội lần này.
Tam năng lượng điện hạ đang rất được nhớ thương... à không, cần là Đoan vương new đúng, hẳn đang trên đường tới.
Thái tử năng lượng điện hạ khôn cùng nể mặt, cùng hắn đến Hiền vương phủ chúc mừng nhân từ vương.
Nói là chúc mừng, mà lại trong mắt Triệu Ân, thái tử chẳng khác gì mang lại thị uy khoe vùng cả.
Triệu Ân không thể vui mừng chút nào.
Triệu Sâm khoác một thân cẩm bào color đen, đầu cột kim quan xuất hiện thêm cùng lúc với hoàng thái tử Triệu Hiên. Triệu Ân trường đoản cú xa nhìn thấy, trong tâm địa hô 1100 lần chữ "giết", nhưng trên phương diện vẫn cầm cắn răng vờ vịt vui vẻ.
Chính phi Chu Tinh của hiền khô vương Triệu Ân ngồi trong phòng, để thị phụ nữ mặc góp y phục. đàn bà ta ngắm bản thân trong gương, hỏi Lý ma ma bên cạnh: "Ma ma, bổn cung trông đạt được không?"
Lý ma ma cười nói: "Trong cả ghê thành này, chỉ sợ không tìm kiếm được siêu mẫu hơn vương vãi phi."
Chu Tinh mỉm cười, "Ma ma thiệt bất công, cảm thấy bổn cung là đẹp nhất, tuy nhiên nếu bổn cung đẹp, sao vương gia lại còn phải..." Lời nói tới đây thì bị ngắt thân chừng, Chu Tinh tự nhiên hất đồ trang sức trên khía cạnh đất, chú ý đống bừa bộn thản nhiên nói: "Thôi được, dù sao cũng là một trong những đứa thứ phụ nữ mà thôi, có khả năng gì mà thoát khỏi tay bổn cung đây?"
Trong tướng tá phủ, dạn dĩ Nhu hóng xuất giá bán vừa khẩn trương vừa tất cả chút chần chừ.
Thật ra, thiếu phụ ta biết rõ không thể nào gả cho Triệu Sâm, vậy rất có thể làm hiền khô trắc vương vãi phi cũng đang không tệ rồi.
Đã mang lại ngày hôm nay, nhưng nữ giới ta vẫn bao phủ lấy chút ảo tưởng.
Thậm chí chị em ta còn phân vân có gì vẫn chờ chị em ta ở hiền vương tủ nữa.
Được rồi, tất cả đều là số mệnh, chỉ trách thiếu nữ ta là 1 thứ thiếu nữ không được tín đồ ta để ý, yêu quý yêu.
Khăn đỏ đã che hết ánh mắt, nước mắt mạnh khỏe Nhu ko kìm được rơi xuống.
Điều bi ai nhất, chưa hẳn không thể ở thuộc chỗ với những người mình yêu, nhưng mà là đến cảm tình của mình, hắn cũng không thể hay biết.
Hắn thậm chí là còn không nói với con gái ta câu như thế nào cả.
Xem thêm: Soạn Reading Unit 2 Lớp 12 Reading, Giải Bài Tập Sgk Tiếng Anh Unit 2 Lớp 12
Chuyện đã đi đến nước này, nếu dường như không đạt được, vậy thì cam chịu đựng số phận đi! Giữ trách nhiệm làm thê tử nhưng mà quý phi nương nương và chủng loại thân giao cho, làm Hiền trắc vương phi, trường đoản cú nay ko yêu nam giới nhân làm sao nữa, tranh tài cả đời.